Vì tôi nghèo nên mang nhiều mặc cảm. Tự ái nghèo nên tôi chẳng dám yêu ai. Tôi vô duyên nên vỡ mộng ban đầu. Tôi không đẹp người ta ngoảnh mặt làm ngơ. Trời đất không thương nên đọa đài tấm thân này. Khi chết rồi tôi vẩn là người cô lẽ. Sống tuy nghèo nhưng giàu tình cảm. Còn vui hơn vật chất cao sang. Giữa túp liều tranh hai trái tim vàng. Còn sang hơn muông ngàn vật chất..